Kiều Giang

Mùa Xuân





Mùa xuân trong lòng tôi,


là lớp tàn tro


phủ lên những đau thương đang âm ỉ cháy,


người lữ khách cúi nhìn những con chim


đang lao vào vách đá,


vì tổ của chúng không còn.




Mùa xuân trên đất nước tôi,


chỉ có những người say


mới nói chuyện văn chương, tình yêu, và đạo đức.


Còn những người tỉnh thì nói đến


địa vị, đồng tiền, đất đai, xe hơi, người mẫu và hoa hậu.




Mùa xuân trên trái đất tôi,


những tên đầu nậu chủ nghĩa,


đầu nậu đạo đức,


đầu nậu hòa bình và lòng nhân,


đang đe dọa loài người


bằng vũ khí vi trùng và cái nút bấm hạt nhân.




Mùa xuân trên trái đất tôi


là dịch bệnh chiến tranh và thiên tai,


Lũ ngạ quỷ cười đùa trên những xác chết,


tình yêu thương được thay bằng sự huỷ diệt,


Chẳng còn mùa xuân trên trái đất tôi.




Nỗi đau đang dắt những người khốn cùng,


đi tìm sự lãng quên


trên đồi non,


trong sa mạc.


vừa đi vừa hát Ballads yêu thương…




SG 02-01-2023.


Kiều Giang




 

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 10 tháng 1 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Mùa Xuân"